ĐỒNG ÂM KHÓ LÀM VIỆC DƯƠNG
Nhiều đồng nhân ra đồng gặp phải tình trạng “không có lộc dương”. Điển hình như:
- Đi làm thuê: Làm công ty nào công ty đó phá sản hoặc trên đà giải thể, bán hàng khó khăn, các ca làm trước đông khách, ca làm của mình thì lẻ tẻ lác đác người hoặc có khách nhưng rất khó chốt đơn dù cũng là người xởi lởi khéo ăn khéo nói. Thường xuyên bị oan trái thị phi rèm pha trước sau khi làm việc tại cửa hàng, văn phòng, công sở...
- Đi làm chủ: Làm đâu lỗ đó, làm gì thua đó, công việc buôn bán dù tính toán rất kỹ, thiên thời địa lợi có đủ vẫn làm không đủ ăn hoặc không có khách bén mảng dù ở khu đông đúc buôn bán. Bán rẻ hơn người khác nhưng không ai mua mà chất lượng như nhau
Khả năng thất bại phá sản đến 90%.
- Hợp tác kinh doanh, làm ăn: Hợp tác với ai thất bại đến đó, mất tiền mất vốn mất cả tình cảm, thị phi đeo bám. Nhiều trường hợp còn bị lừa lọc mất sạch tài sản tích cóp nhiều năm.
- Thăng tiến công việc, thi cử, chính trị, quan hệ xã hội khác: Đều kém, dù bản thân là người ngoại giao tốt, biết cách cư xử, thân thiện, biết nỗ lực cố gắng nhưng thường bị oan trái, hiểu lầm... hoặc bị ghét hoặc ác cảm dẫn đến hỏng việc... Nhiều trường hợp còn bị tai bay vạ gió, tai nạn bất ngờ... dẫn đến nhiều mặt cuộc sống bế tắc.
Căn nguyên của việc không có lộc dương này rất nhiều. Nhưng nếu xét về tâm linh, nếu là người có đồng và đặc biệt là “ĐỒNG ÂM” thì sự mất lộc dương này là RẤT THƯỜNG GẶP và dễ lí giải. Nguyên nhân chính là bởi những Đồng Âm này KHÔNG chịu LÀM VIỆC ÂM mà cứ muốn LÀM VIỆC DƯƠNG, muốn XIN LỘC DƯƠNG đã.
Việc cần phải làm không làm, mà khi làm lại làm chưa đúng, qua loa, sơ mơ, sai sót
hay nói ngắn gọn là chưa an ngôi chính vị.
Ví như người căn số hành đạo, xem bói, gọi gồn, làm pháp, chữa bệnh... đó là căn cơ duyên nghiệp kiếp này của người đồng âm, là việc “phải làm” chứ không phải là muốn thì làm, mà không muốn thì thôi.
Hay người có căn số lập điện... trước là phụng thờ Thánh, sau là có nơi chính tắc làm việc hành đạo đúng với căn mệnh của mình. Nhưng mãi vẫn chưa lập điện, vẫn mải lo toan thứ nọ việc kia, mải loanh quanh với nghìn vạn lí do: chưa thể...
Nhà Thánh không thúc ép ai làm gì. Nhưng cái việc cần làm không làm chưa làm hay làm chưa đúng, việc phụng thờ chưa trọn vẹn thì căn mệnh chưa yên, khó tránh việc:
1. Vong theo, quấn lấy không ngừng:
Vong hữu duyên, vô duyên, vong lang thang các nơi đi qua gặp người có căn số làm việc âm, có khả năng cảm âm... mà chưa chịu làm việc hành đạo đúng căn cơ... Không cần hữu duyên hữu nợ vong vẫn theo, vẫn bám (dù không ốp nhập vào được vẫn đeo bám)...
+ Trước là vì người đồng âm luôn có năng lượng bản nguyên sát âm (tương đồng với vong, luôn thu hút vong kéo đến). Người chưa an ngôi (chưa làm việc hành đạo đúng căn mệnh hay có đền điện thờ phụng, chưa có hành sai bảo hộ) thì giống như không có gì ngăn chặn, vong có thể thoải mái đeo bám, đầu tiên khiến tâm trạng thường xuyên mệt mỏi, rối loạn,... sau nữa là do âm khí luôn quanh quẩn bên cạnh, người dương (người quen biết, đồng nghiệp, cấp trên, khách hàng...) sẽ luôn có cảm giác khó chịu, cáu gắt và không muốn lại gần hay tiếp xúc làm việc với người này.
Việc buôn bán ế khách, đồng nghiệp ghét bỏ xa lánh hay công việc, sự nghiệp chậm tiến... là điều dễ hiểu.
Như vậy, dù là vô ý (vong không hề có ý tác động hay hại người đồng âm) nhưng cứ quanh quẩn bên cạnh số lượng lớn cũng khiến đồng nhân không có lộc dương.
2. Oan gia theo:
Nhớ rằng: Oan gia theo đồng nhân là để đòi nợ. Có 2 kiểu oan gia đòi nợ.
- Oan gia đã theo phép: thì chỉ khi đồng nhân tu tập hành đạo có phúc, hầu hạ có năng lượng bản nguyên thì oan gia mới được trả nợ và chỉ được trả dần.
Nay đồng nhân việc cần làm không làm thì đến bao giờ oan gia mới đòi được nợ?. Thấy đồng nhân không lo lắng việc trả nợ này khiến oan gia đương nhiên khó chịu, tức tối và phải tìm mọi cách tác động để đồng nhân “bỏ” những việc trần việc dương kia mà quay lại làm việc âm, sớm trả nợ cho oan gia.
- Oan gia không chịu phép: thì lại càng được thể. Bởi đồng nhân không chịu làm việc cần làm, không có âm phúc, lại không an ngôi chính vị không có người bảo hộ chính tắc... nên cũng được thể lao vào xâu xé, tác động khiến cuộc sống của đồng nhân ngày càng bi đát, nhiều tai nạn, thị phi, mọi sự khó khăn...
3. Gia tiên tác động:
Gia tiên là người hộ đạo gần gũi nhất với đồng nhân. Nhưng nếu đồng nhân cố tình không chịu lo hành đạo đúng căn nghiệp, hay làm sai, sơ mơ... thì gia tiên là người cùng chịu trách nhiệm, cùng gánh nghiệp với đồng nhân. Oan gia thúc đẩy, nghiệp gia tiên thúc đẩy... khiến gia tiên hoặc:
+ Trực tiếp tác động đến đồng nhân đang quá quấn tâm vào việc dương mà lơ là, sai sót... việc Tiên Thánh, để đồng nhân phải dần biết mà quay lại làm việc cho đúng
+ HOẶC để cho oan gia, vong ma các nơi đến tác động vào đồng nhân, gây khó khăn cho đồng nhân trong việc dương phần, làm sao cho con cháu mình thay đổi làm đúng việc nên làm, biết sai mà sửa... Lúc này gia tiên mới đứng ra bảo hộ giúp sức.
4. Khách âm cậy nhờ
Người đồng âm có căn số hành đạo, phụng thờ nhà Thánh và đặc biệt những người đã làm các khóa lễ xin định nghiệp hành đạo (khất khai thần phiến, bóc én kén nàng, ngả quạt, làm pháp sư...v..v...) thì trong thế giới vô hình những “đồng âm” này giống như đang đeo thẻ “NGƯỜI HÀNH ĐẠO” vậy. Các vong dễ dàng nhận biết và còn truyền tai nhau đến cậy nhờ... Họ thường dẫn con cháu mình tìm đến hoặc dẫn duyên gặp gỡ nhờ giúp...
Nhưng người đồng âm còn đang mải mê công việc dương phần kia, thì lại: Nghe thấy người âm cậy nhờ mà cố tình giả vờ không nghe thấy và không giúp, gặp người dương tìm đến cậy sở mà không giúp, không muốn giúp hoặc lờ mờ sợ đủ thứ và không làm gì... hoặc mãi không an yên điện đài thờ phụng để có nơi chính tắc làm việc... rồi lại lấy lí do bận việc dương, bận cuộc sống...
Đã lí do là do bận việc dương, do chưa đến lúc làm thì:
Những vị khách âm này (phần nhiều là gia tiên người cậy sở) sẽ tác động lên “đồng âm”, để người này nôn nóng trong người, tâm trạng bất an, hoặc bám lấy người này không rời, xua đuổi khách hàng, tác động cho công việc dương không thuận, lắm thất bại... đến khi nào người này chịu làm việc âm, chịu giúp con cháu mình thì thôi.
Nói vậy thì có vẻ như là quá đáng với đồng âm, nhưng căn cơ duyên nghiệp của họ kiếp này là phải làm việc âm, kết nối âm dương. Họ đã mang biển “người hành đạo” trên người thì những vị “khách âm” này tác động đến cũng chỉ giống là việc một người dân đến kêu quan (người đại diện hành pháp” để mong phân xử giúp đỡ họ mà quan không chịu làm, quan còn bận việc riêng... thì họ phải đánh trống, phải kêu, phải khóc, xưa còn tìm cách chặn đường dâng trạng sớ... thậm chí còn kiện... làm cách nào để người “có trách nhiệm hành pháp” kia phải làm đúng việc của họ. Đó cũng là lẽ thường tình.
5. Âm binh theo:
Những người có căn số lập tĩnh (nuôi binh) thường có binh trên đất hợp mà theo, có thể là gia binh, gia nô binh... của gia tiên nhiều đời thậm chí binh tiền kiếp của đồng nhân .... (đã từng làm pháp và có nuôi binh) theo. Những binh này sẽ luôn bám theo người đồng âm kia.
Do không có người dẫn quản lâu năm, không ai khao binh luyện binh, không được gia trì tín ngưỡng... những binh này thường dễ gây quậy phá xung quanh, tác động đến việc dương của đồng nhân để người này sớm lập điện thiết tĩnh nuôi quân và làm việc Thánh.
Một bộ phận binh Nhà Thánh được cắt cử trông coi tại bản điện của gia tiên người có đồng, những binh này rất quy củ, nghiêm nghị, không phá phách nhưng nhận thấy đồng nhân là người nối tiếp phụng sự thì vẫn luôn đi theo trước là bảo hộ, sau là chờ người có đồng sớm làm việc nên làm, tiếp nhận binh và làm việc Thánh.
Tuy nhiên vì họ đi theo và luôn bên cạnh nên một cách vô ý (như ý 1), khiến năng lượng âm xung quanh đồng nhân quá lớn, người dương xung quanh bị tác động và công việc dương của đồng âm khó thuận lợi.
Khi đồng nhân tôn cấp lập thờ, thiết tĩnh xếp quân hoàn thành thì những binh này sẽ vào nề nếp, chủ yếu trấn giữ bản đền bản điện, làm việc khi có lệnh và chỉ cắt cử người đi theo bảo vệ đồng nhân ở mức độ nào đó thôi.
6. Vận hạn
Một lí do nữa chính là vận số của đồng nhân đang đến giai đoạn kém. Khí vận xuống dốc khiến mọi việc đổ bể. Lúc này cũng chỉ có cách làm việc hành đạo đúng phép để tích âm phúc, nương nhờ khí vận Nhà Thánh thì mới có khả năng xoay chuyển khí vận bản thân, dần dần phục hồi và thoát khỏi cảnh cùng cực mà thôi.
Những người đã hành đạo, đã có điện mà làm chớt chơ, lỗi lầm, sai sót, tham cầu cá nhân quá độ ... không tích được âm phúc, không đúc được tín hương cũng bị tình trạng tương tự. Lộc dương không có mà lộc âm cũng dần mất luôn. Nhiều người khi đã làm sai làm lỗi năng lực dị năng bị chặn hoặc thu lại. Chỉ có thể cộng sinh hoặc làm tay sai cho ma tà.
Vậy, cái yếu tố then chốt giải quyết khúc mắc đồng âm không có lộc dương chính là: “Chưa an ngôi chính vị”.
Hãy nhất tâm làm việc phải làm, nên làm, cần làm và làm cho đúng cho tốt thì người “đồng âm” vẫn có thể song song làm việc âm việc dương, vẫn có thể buôn bán thuận lợi, kinh doanh sự nghiệp thăng tiến, mọi sự vẫn có thể hanh thông phát triển tốt... Khi đó lộc âm chắc chắn có, lộc dương cũng không hề ít.
Rất nhiều người đồng âm vừa làm việc âm vừa buôn bán phong thủy, bán hàng quán, kinh doanh thuận lợi, thăng tiến công danh, gia đình êm ấm... Nhưng nếu cứ chăm chăm buôn bán mà nghiệp đạo không làm, bỏ bê thì rất hay mất lộc dương, cuộc sống đảo lộn... đến khi làm việc hành đạo có phúc thì lộc dương lại có... cũng là vì vậy.
Vậy mới nói:
“Chấm đồng cô lại thương đồng
Nỡ nào cô để cho đồng hàn vi”
Hãy làm đúng việc, sẽ được ban công thưởng lộc xứng đáng. Lộc âm lộc trần không thiếu điều gì.
Chớ có không làm mà nghĩ được hưởng, hay nghiệp đạo bỏ bê, làm sai làm lỡ... rồi cuộc sống vất vả, trân chuyên, hay bế tắc lại suốt ngày đăng STT mà than rằng:
“Ngẫm thân mình ơi sao vất vả
Bởi rằng mình số cả căn cao...”m
PS ; Tôi đã từng kể câu chuyện bản thân mình trong một bài viết tôi là người biết làm ăn và kiếm tiền rất giỏi nhưng cũng vỡ nợ 3 lần bởi chống đối việc nhà Thánh,đồng âm nó vậy cuộc đời này,vẫn phải là trên no việc Thánh dưới gánh việc Trần thì mới yên được,từ khi tôi toàn tâm toàn ý làm việc nhà Thánh nhưng ấy vậy mà việc trần và lộc dương hoặc buôn bán hay làm ăn đều thuận lợi .
Chúc mọi người tháng cả tiệp lớn An Lành và đọc bài rút ra được chút kiến thức cho đời mình.