Con Đồng – Con Thánh?
Con đồng (Đã ra trình đồng) chưa chắc đã là con Nhà Thánh. Bởi rằng:
- Nói lời Thánh đức phán truyền giống Thánh, hầu hạ giống Thánh…Nhưng sống ngoài đời lòng dạ hẹp hòi, nhỏ nhen, xét nét nhân gian.., không có tình yêu thương con người, yêu thương muôn loài, không có trách nhiệm với chính mình, xã hội, cộng đồng…
- Ngồi ở đền hầu hạ mặc áo công đồng làm thầy làm bà, khi bắc ghế hầu Thánh chỉ biết diễn như diễn viên, như bán nghệ trên sân khấu phục vụ cho “khán giả” reo hò, cổ vũ, hòng tạo hiệu ứng đám đông, xây nên cái danh nhà đồng, mạo nhận cái danh đại diện Thánh môn...
Không phải con Nhà Thánh.
- Ngồi giữa chợ mà hỷ xả yêu giống thương nòi, sống một đời sống bình dân có lý có nghĩa, không chắc làm ông nọ bà kia nhưng bụng dạ bao dung thiên hạ, vị thiên hạ, vị nhân sinh, vị Thánh môn, vị đồng đạo…
Chính là con Nhà Thánh.
- Thị phi chẳng tham gia; không đặt điều dựng chuyện; không đúng lại nói sai không lại nói có, chân tâm thật tính, không a dua bầy đàn.
Đó là con nhà Thánh.
- Hầu to đàn lớn chỉ vì 2 chữ tố hảo mà bất chấp tất, chăm hầu người trần, không trọng sự oai linh và phép tắc.
Chưa phải con nhà Thánh.
- Đồng nghèo bát nước cơi trầu, khăn áo đồ tế có đâu dùng đó (cũng tùy gia phong kiệm)…
Chưa chắc đã không phải con nhà Thánh.
(Chớ nhầm lẫn với những kẻ dãi đãi lấy tiếng đơn giản, giả nghèo giả khó mà xem nhẹ thậm chí bỏ qua lễ nghi, đó là giả tín giả nhất tâm, sẽ tự chiêu oan gia ma tà quấn thân tâm).
Dù giàu dù nghèo “Lễ” phải có “Nghĩa” mới nên “Lễ”.
- Sợ nghiệp, sợ ma tà, sợ... đủ thứ, trốn tránh công việc, trốn tu tập, “ngại” hành đạo… rồi cầu giầu, cầu có, cầu hơn người, cầu thành đạt, cầu danh… mới lễ lạt hầu hạ.
Nếu thành quen thì chưa phải con nhà Thánh.
- Có cái nhìn đa chiều, trí tuệ về quan điểm học đạo, tìm đạo, luôn tu tập hoàn thiện chính mình, có đức, có chân, có thiện, có mỹ, có nhân… quyết tâm học theo Thánh, sửa mình nhất tín...
Mới là con nhà Thánh.
- Việc xấu hại người, ảnh hưởng đến người, đến cộng đồng dù nhỏ cũng không làm; việc tốt giúp cho mình, cho người, cho bách gia dù rất nhỏ cũng không bỏ qua.
Chính là con Thánh.
- Làm chút việc tốt, giúp được người một chút
Khoe công khoe trạng, cái thói công thì một chút đã đòi tạc bia...
Hoặc hầu hạ mà không biết: hầu làm gì? tại sao phải hầu? Đang hầu ai? Nguyên tắc hầu hạ như thế nào?… hoặc chỉ mong hưởng quả, hưởng phúc, hưởng giầu sang phú quý địa vị... cho mình, cho gia đình...
Không phải con Nhà Thánh.
- Làm việc tốt cho người, giúp đỡ bách gia, lấy danh cho Thánh lấy diện cho đồng, “trên lo việc Thánh dưới gánh việc trần” mà việc trần ở đây là việc quốc gia, việc xã hội, việc cộng đồng… chứ không phải nói việc trần là chỉ nghĩ đến việc gia chung. Chớ ích kỷ chăm chăm việc bản thân mà quên rằng: mình cần làm việc tốt vì nước vì dân vì ...
Phải hiểu và phải coi “gánh việc trần” là nghĩa vụ phải làm thì mới là con nhà Thánh.
- Thấy người nghèo cơ cực, người có đồng cơ hành khó khăn… không khinh thường, thấy người giàu sang, có danh có tiếng... không a dua xu nịnh, sống chân thành, chân thật, chân tâm…
Mới là con nhà Thánh.
- Nếu là con đồng nhà Thánh, hãy nhớ:
• Thấy bản thân mình phúc mỏng nghiệp dày cơ hành... đủ kiểu cũng không quá buồn, luôn phấn đấu tu tập vượt qua.
• Thấy người ác phải trả nghiệp, con cháu họ bị trả nghiệp, bị quả báo cũng không lấy đó làm vui. Hãy xét về chân lý mà quan sát và chiêm nghiệm, chớ cảm tính.
• Nếu thốt ra lời cảm tính một cách cay nghiệt, oán trách, lăng mạ, bình phẩm xấu ... có thể làm ảnh hưởng người tốt, hãy chọn im lặng.
• Nếu lời nói, hành động... làm cho người tốt lên, cộng đồng tốt lên, tương lai của họ, của cộng đồng cải biến tốt đẹp, thì phải nói mà còn nói to và dài, phải làm dù khó khăn chướng ngại thậm chí đơn độc. Chớ im ỉm, sợ hãi, chớ phớt lờ để cái xấu lên ngôi, xã hội mục nát.
• Nếu phải lưu giữ, lấy hay nhận, hoặc bằng mọi thủ đoạn chiếm đoạt... một thứ gì đó theo ý mình mà làm ảnh hưởng, làm hai, phiền luỵ người khác, hay cộng đồng, hãy dừng lại.
• Không tự hào cũng đừng quá đau buồn nuối tiếc quá khứ, không sống về những thứ đã qua, vì ngày hôm qua sẽ không lập lại chứ đừng nói quá khứ.
• Dù ngoài xã hội ta là ai, chức vụ gì, địa vị ra sao, giàu nghèo thế nào…
Hãy cứ sống, sống vì tương lai, sống vì người vì mình, vì xã hội, vì cộng đồng...
Sống có ích Có ý nghĩa